Vô số bức tường vị diện như đèn kéo quân cấp tốc lướt qua bên người, mang đến một cảm giác xuyên không và xa cách khó tả.
Nhưng chỉ trong chớp mắt, dao động không gian quanh thân đột nhiên lắng xuống.
Một luồng không khí quen thuộc, mang theo chút khí tức của hỏa nguyên cùng kim thạch, tràn vào mũi.
Trần Phỉ định thần nhìn lại, mình đã trở về trong mật thất Chú Tâm Cư quen thuộc, các phù văn phòng ngự khắc trên bốn bức tường, đang tản ra ánh sáng yếu ớt mà ổn định.




